Bài giảng Ngữ văn 7 - Đề văn biểu cảm và cách làm bài văn biểu cảm
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Ngữ văn 7 - Đề văn biểu cảm và cách làm bài văn biểu cảm", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- bai_giang_ngu_van_7_de_van_bieu_cam_va_cach_lam_bai_van_bieu.ppt
Nội dung text: Bài giảng Ngữ văn 7 - Đề văn biểu cảm và cách làm bài văn biểu cảm
- Chµo mõng c¸c thÇy c« gi¸o vÒ dù GIỜ ng÷ v¨n
- Đặc điểm nào không phải là văn biểu cảm? A. Mỗi bài văn biểu cảm tập trung biểu đạt một tình cảm chủ yếu. B. Bài văn thường có bố cục ba phần như mọi văn bản khác. C. Tình cảm trong bài phải rõ ràng, trong sáng chân thực. D. Các luận điểm phải rõ ràng, có đầy đủ lí lẽ và dẫn chứng.
- 1. ĐỀ VĂN BIỂU CẢM: a. C¶m nghÜ vÒ dßng s«ng ( hoÆc d·y nói, c¸nh ®ång, vên c©y ) quª h¬ng. b. C¶m nghÜ vÒ ®ªm tr¨ng trung thu c. C¶m nghÜ vÒ nô cêi cña mÑ d. Vui buån tuæi th¬ e. Loµi c©y em yªu - C¶m nghÜ vÒ t×nh b¹n - T¸c phÈm mµ em yªu thÝch - C¶m nghÜ vÒ mét mãn quµ mµ em nhËn ®îc thêi th¬ Êu
- 2. C¸c bíc lµm bµi v¨n biÓu c¶m: Đề bài: Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ. B1: Tìm hiểu đề và tìm ý: + Tìm hiểu đề : - Thể loại: Biểu cảm (phát biểu cảm nghĩ). - Đối tượng phát biểu cảm nghĩ: nụ cười của mẹ.
- B1: Tìm hiểu đề và tìm ý: + Tìm ý ( đặt các câu hỏi tìm ý): • Khi nµo mÑ cêi? • Nô cêi cña mÑ ®Ñp nh thÕ nµo? • Cã ph¶i chØ khi em lµm ®ùîc viÖc tèt mÑ míi cêi kh«ng? • C¶m xóc cña em nh thÕ nµo khi nh×n thÊy nô cêi cña mÑ? • Em nhí nhÊt nô cêi cña mÑ khi nµo? • Lµm thÕ nµo ®Ó lu«n thÊy ®îc nô cêi cña mÑ? • NÕu thiÕu nô cêi cña mÑ em sÏ lµm thÕ nµo?
- B2. Lập dàn bài: a. Mở bài: - Giới thiệu nụ cười của mẹ, - Nêu cảm xúc chung của em về nụ cười của mẹ. b. Thân bài: - Nêu vẻ đẹp nụ cười của mẹ. - Nêu các biểu hiện, sắc thái nụ cười của mẹ: + Nụ cười tươi vui, rạng rỡ khi con đạt thành tích, con làm việc tốt. + Nụ cười khuyến khích khi con cố gắng, tiến bộ. + Nụ cười động viên, an ủi, nâng đỡ khi con “vấp ngã”. - Nêu một ấn tượng nhất của em về một lần chứng kiến nụ cười của mẹ. - Cảm xúc của em khi thiếu vắng nụ cười của mẹ. c. Kết bài: - Niềm mong ước luôn được nhìn thấy nụ cười của mẹ. - Bày tỏ lòng yêu thương, kính trọng mẹ.
- B3. ViÕt bµi: - ViÕt c¸c ®o¹n : §o¹n më, c¸c ®o¹n th©n, ®o¹n kÕt. - T×nh c¶m biÓu hiÖn: + Trùc tiÕp ( tiÕng kªu, lêi than, c©u hái tu tõ ) §an xen lÉn nhau + Gi¸n tiÕp : miªu t¶, tù sù. - ý chÝnh -> T¹o chi tiÕt nhá -> ViÕt ®o¹n - Sù liªn kÕt ( c¸c c©u trong ®o¹n, c¸c ®o¹n trong bµi) B4. §äc vµ söa ch÷a: - §èi chiÕu l¹i víi phÇn t×m hiÓu ®Ò, dµn bµi - KiÓm tra l¹i c¸c lçi chÝnh t¶, ng÷ ph¸p, liªn kÕt
- * GHI NHỚ (SGK/83)
- II. LUYỆN TẬP: 1. Đọc các đoạn văn sau và xác định vị trí của chúng trong bài văn:
- a. Ai cũng bảo mẹ hay cười, con cũng thấy như vậy. Khi con làm được một việc dù là rất nhỏ như rửa bát, quét nhà, mẹ cười rất tươi. gương mặt mẹ như thầm nói “giỏi lắm, con trai của mẹ”. Rồi nụ cười của mẹ như được nhân đôi lên khi con khoe với mẹ những điểm 9, điểm 10, những giấy khen của nhà trường trao tặng. Mẹ cười, ánh mắt mẹ rạng ngời. Lúc đó, trông mẹ như trẻ hẳn ra. b. Mẹ – tiếng nói ấy mới ngọt ngào, tha thiết làm sao. Mẹ là niềm tin, là hạnh phúc của con. Con yêu mẹ lắm. Yêu đôi mắt hiền từ, dịu dàng, yêu đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ và đặc biệt con yêu nhất nụ cười của mẹ – nụ cười đã bao lần sưởi ấm trái tim con c.Con còn nhớ, có một lần bà ngoại ở quê ra chơi, hình như đã lâu lắm bà không lên Hà Nội. Mẹ reo to “Đức Anh ơi, bà ngoại đến ”. Bỏ dở cả rổ rau đang nhặt, mẹ chạy lại ôm chầm lấy cái dáng người nhỏ nhắn, xiêu xiêu của bà, bàn tay gầy gầy của bà vuốt nhẹ mái tóc mẹ. Mẹ cười rất tươi nhưng con lại thấy đôi mắt mẹ ngấn nước. Đến bây giờ, con đã hiểu lúc đó mẹ thật hạnh phúc cũng giống như con bây giờ mỗi lần đi học về lại được mẹ ôm vậy.
- 2. CÂU HỎI THẢO LUẬN NHÓM: a. Bài văn biểu đạt tình cảm gì, đối với đối tượng nào? Hãy đặt cho bài văn một nhan đề văn thích hợp. b. Hãy nêu lên dàn ý của bài. c. Chỉ ra phương thức biểu đạt của bài văn.
- a. Bài văn biểu đạt tình cảm yêu quê hương thắm thiết, đến độ đam mê của nhân vật Tôi với nơi chôn nhau cắt rốn. - Có thể đặt tên cho bài viết này là : “An Giang quê hương tôi” hoặc “An Giang tình sâu nghĩa nặng”. b. Dàn ý * Mở bài: Từ đầu -> “quê mình” : Giới thiệu tình yêu quê hương An Giang. * Thân bài: Tiếp -> “thống thiết”. - Những tình yêu gắn bó với không gian, cảnh vật thiên của quê hương từ thủa ấu thơ - Truyền thống oanh liệt của quê hương. * Kết bài: còn lại - Cảm tưởng thành kính và biết ơn đất mẹ. c. Phương thức: miêu tả, biểu cảm, tự sự.
- Mở bài: Vẫn biết thế gian có muôn vàn vẻ đẹp nhưng có lẽ đối với tôi, nụ cười của mẹ đẹp nhất trần đời. Bạn sẽ cười khi tôi nói thế, thật sự là không biết tự bao giờ tôi đã yêu nụ cười của mẹ. Mặc dù, mẹ không đẹp như bao người khác nhưng tôi lớn khôn, biết yêu thương, trưởng thành như ngày hôm nay, nụ cười ấy luôn dõi theo từng bước chân, hơi thở Thân bài: Bạn có biết không, ngay từ lúc cất tiếng khóc chào đời, mẹ tuy phải chịu bao đau đớn về thể xác nhưng trên môi mẹ vẫn nở nụ cười. Đó là nụ cười của sự hạnh phúc và mãn nguyện vì có con trên đời. Khi chiếc môi bé nhỏ cất lên bất ngờ tiếng gọi “Mẹ ơi” khiến tim mẹ vui như vỡ òa, mẹ lại nở nụ cười hân hoan, vui sướng. Lần đầu tiên con đền trường và được điểm giỏi mẹ đã nở nụ cười hạnh phúc, vui mừng. Lúc con tốt nghiệp, cầm chiếc bằng cử nhân trong tay, mẹ đã nở nụ cười hãnh diện và tự hào .Trên mỗi chặng đường của ta, đều có nụ cười của mẹ bên mình, luôn luôn sưởi ấm và khiến ta vững tâm trong hành trình của mình. Kết bài: Tôi yêu nụ cười mẹ vô cùng và đôi lúc còn mang theo trong cả giấc mơ. Thầm cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi một người mẹ tuyệt vời với nụ cười đôn hậu xinh tươi. Điều ấy càng tạo động lực giúp tôi cố gắng học giỏi, chăm ngoan hiếu thảo để nụ cười của mẹ luôn đọng mãi trên môi.