Bài giảng Ngữ văn lớp 7 - Bài học 24: Ý nghĩa văn chương
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Ngữ văn lớp 7 - Bài học 24: Ý nghĩa văn chương", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- bai_giang_ngu_van_lop_7_bai_hoc_24_y_nghia_van_chuong.pptx
Nội dung text: Bài giảng Ngữ văn lớp 7 - Bài học 24: Ý nghĩa văn chương
- * Tác giả: Hoài Thanh (1909 – 1982) tên khai sinh là Nguyễn Đức Nguyên quê ở Nghệ An, là một trong những nhà phê bình văn học xuất sắc của nước ta ở thế kỉ XX. Ông là tác giả của tập “Thi nhân Việt Nam” – một công trình nghiên cứu nổi tiếng về phong trào Thơ mới. Năm 2000, ông được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật. * Tác phẩm: Văn bản được viết năm 1939 và in trong cuốn “Văn chương và hành động”.
- - Đoạn 1 (Từ đầu đến “muôn vật, muôn loài”): Nguồn gốc của văn chương. - Đoạn 2 (Từ “Văn chương sẽ là hình dung sáng tạo ra sự sống”): Nhiệm vụ của văn chương. - Đoạn 3 (Từ “Vậy thì, hoặc hình dung sự sống ” đến hết): Công dụng của văn chương.
- - Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài. - [ ] đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương [ ] Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. - Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca.
- trông thấy Tiếng khóc Nguồn gốc một con ấy, dịp đau cốt yếu của chim bị thương ấy văn chương thương. Thi chính là là lòng sĩ thương nguồn gốc thương hại quá, của thi ca. người và khóc nức rộng ra là lên thương cả muôn vật, muôn loài - Trình tự lập luận: Câu chuyện -> Nguồn gốc của thi ca -> Nguồn gốc cốt yếu của văn chương.
- - Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống. * Văn chương là hình ảnh của sự sống và sáng tạo ra sự sống, góp phần bồi dưỡng tâm hồn, tình cảm của chúng ta.
- - [ ] nguồn gốc của văn chương đều là tình cảm, là lòng vị tha. Và vì thế, công dụng của văn chương cũng là giúp cho tình cảm và gợi lòng vị tha. - Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có. + Một người hằng ngày chỉ cặm cụi lo lắng vì mình, thế mà khi xem truyện hay ngâm thơ có thể vui, buồn, mừng, giận cùng những người ở đâu đâu, vì những chuyện ở đâu đâu, há chẳng phải là chứng cớ cho cái mãnh lực lạ lùng của văn chương hay sao? + [ ] cuộc đời phù phiếm và chật hẹp của cá nhân vì văn chương mà trở nên thâm trầm và rộng rãi đến trăm nghìn lần. + [ ] từ khi các ca sĩ ca tụng cảnh núi non, hoa cỏ, núi non, hoa cỏ trông mới đẹp; từ khi có người lấy tiếng chim kêu, tiếng suối chảy làm đề ngâm vịnh, tiếng chim, tiếng suối nghe mới hay. + Nếu trong pho lịch sử loài người xóa các thi nhân, văn nhân [ ] thì cái cảnh tượng nghèo nàn sẽ đến bực nào!
- * Văn chương gây cho ta những tình cảm mới, luyện những tình cảm ta vốn có, làm đời sống tình cảm con người trở nên phong phú, sâu rộng hơn nhiều. Và đời sống nhân loại sẽ rất nghèo nàn nếu không có văn chương.