Bài giảng Ngữ văn lớp 11 - Tiết 88: Đọc văn : Đây thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử)
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Ngữ văn lớp 11 - Tiết 88: Đọc văn : Đây thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử)", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tài liệu đính kèm:
- bai_giang_ngu_van_lop_11_tiet_88_doc_van_day_thon_vi_da_han.ppt
Nội dung text: Bài giảng Ngữ văn lớp 11 - Tiết 88: Đọc văn : Đây thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử)
- Tiết 88 ĐÂY THƠN VĨ DẠ (Hàn Mặc Tử)
- - Nguyễn Trọng Trí (1912 - 1940) - Quê: Đồng Hới – Quảng Bình. - Gia đình: viên chức nghèo - Cha mất sớm, Ơng phải sống với mẹ ở Quy Nhơn. Sau đĩ học trung học ở Huế 2 năm. Làm cơng chức ở sở đạc điền Bình Định, vào Sài Gịn làm báo. - 1936 mắc bệnh phong, mất ở trại phong Quy Hịa, Quy Nhơn năm Hµn MỈc Tư 1940. - Nhà thơ lớn của phong trào “Thơ mới”
- Mé Hµn MỈc Tư ë đồi Ghềnh Ráng (nay là Đồi Thi Nhân) - Quy Nhơn.
- Tác phẩm chính: * Lệ Thanh thi tập * Gái Quê * Thơ Điên (hay Đau Thương) * Xuân như ý * Thượng Thanh Khí (thơ) * Cẩm Châu Duyên * Duyên kỳ ngộ (kịch thơ-1939) * Quần tiên hội (kịch thơ, viết dở dang (1940) * Chơi Giữa Mùa Trăng ( tập thơ-văn xuơi)
- * Hồn cảnh sáng tác bài “Đây thơn Vĩ Dạ”: (Bài thơ được khơi nguồn cảm hứng) + Từ mối tình đơn phương của Hàn Mạc Tử với Hồng Thị Kim Cúc người con gái xứ Huế. + Từ tình yêu, kỉ niệm với xứ Huế – một vùng đất thơ mộng.
- Hồng Thị Kim Cúc
- Sơng Hương
- Thơn Vĩ Dạ
- SaoSao anhanh khơngkhơng vềvề chơichơi ThơnThơn VĩVĩ ?? NhìnNhìn nắngnắng hànghàng cau,cau, nắngnắng mớimới lên.lên. VườnVườn aiai mướtmướt quáquá xanhxanh nhưnhư ngọc,ngọc, LáLá trúctrúc cheche ngangngang mặtmặt chữchữ điền.điền. GiĩGiĩ theotheo lốilối giĩ,giĩ, mâymây đườngđường mây,mây, DịngDịng nướcnước buồnbuồn thiuthiu hoahoa bắpbắp lay.lay. ThuyềnThuyền aiai đậuđậu bếnbến sơngsơng trăngtrăng đĩ,đĩ, CĩCĩ chởchở trăngtrăng vềvề kịpkịp tốitối nay?nay? MơMơ kháchkhách đườngđường xa,xa, kháchkhách đườngđường xa,xa, ÁoÁo emem trắngtrắng quáquá nhìnnhìn khơngkhơng ra.ra. ỞỞ đâyđây sươngsương khĩikhĩi mờmờ nhânnhân ảnh,ảnh, AiAi biếtbiết tìnhtình aiai cĩcĩ đậmđậm đà?đà?
- Khổ 1: Cảnh thơn Vĩ buổi sớm mai Khổ 2: Cảnh sơng nước đêm trăng Khổ 3: Chốn sương khĩi hư ảo
- Câu thơ mở đầu “Sao anh khơng về chơi thơn Vĩ ?” + Lời trách nhẹ nhàng, lời mời dịu ngọt của người con gái thơn Vĩ + Lời tự hỏi : đầy xĩt tiếc xen lẫn khát khao thầm kín của nhà thơ Câu hỏi tu từ nhiều ý nghĩa
- Ba câu sau “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền” Cảnh thơn Vĩ buổi sớm mai trong ký ức của nhà thơ
- Tả nắng NắngNắng mớimới trêntrên nhữngnhững hànghàng caucau:: + gợi vẻ đẹp tinh khơi, thanh khiết + hình ảnh thơ đẹp cĩ mầu sắc, ánh sáng, đường nét ĐiệpĐiệp từtừ “nắng“nắng”” kếtkết hợphợp độngđộng từtừ ““lênlên”:”: gợi sự chuyển động dịu dàng của nắng Nắng đầy sức sống
- Tả vườn mướt: + gợi tả sự non tơ, mỡ màng của cảnh + gợi nghĩ đến bàn tay lao động chăm chỉ, khéo léo của người thơn Vĩ mướt quá: - vừa cực tả sức sống của cảnh vừa bày tỏ sự trầm trồ, ngỡ ngàng, vui thích xanh như ngọc: - cĩ sắc xanh và ánh xanh Vườn thơn Vĩ xum xuê tươi tốt, mơn mởn xanh tươi, đầy nhựa sống
- Lá trúc che ngang mặt chữ điền. -VẻVẻ đẹpđẹp tạotạo hình:hình: khuơnkhuơn mặtmặt aiai đĩđĩ sausau khĩmkhĩm trúctrúc đầyđầy thithi vị.vị. VẻVẻ đẹpđẹp cáchcách điệuđiệu hĩa:hĩa: ++ trúctrúc :: thanhthanh caocao ++ mặtmặt chữchữ điềnđiền:: đẹp,đẹp, phúcphúc hậuhậu ++ cheche ngangngang:: hàihài hịahịa CảnhCảnh vàvà ngườingười hịahịa hợp,hợp, gắngắn bĩbĩ :: cảnhcảnh đơnđơn sơsơ thanhthanh tú,tú, ngườingười phúcphúc hậu,hậu, dịudịu dàng.dàng.
- Khổ thơ đầu vẽ lên cảnh thơn Vĩ buổi sớm mai thật đẹp, rực rỡ, ấm áp qua ngịi bút thơ tài hoa của thi sĩ. Thơn Vĩ là vẻ đẹp của thế giới bên ngồi mà nhà thơ đang khao khát hướng về. Khổ thơ bộc lộ tình yêu tha thiết của nhà thơ với cảnh và người Vĩ Dạ.
- Dặn dị: ĐọcĐọc thuộcthuộc lịnglịng bàibài thơthơ BìnhBình giảnggiảng khổkhổ thơthơ đầuđầu ĐọcĐọc vàvà phânphân tíchtích haihai khổkhổ thơthơ cịncịn lạilại TìmTìm đọcđọc thơthơ HànHàn MặcMặc TửTử vàvà thamtham khảokhảo cáccác bàibài phânphân tíchtích ,, thẩmthẩm bìnhbình vềvề bàibài thơ.thơ.
- kÝnh chĩc qĩy thÇy c« vµ toµn thĨ c¸c em m¹nh kháe!